Sunday, December 18, 2011

Kinh nghiệm lập quỹ đen

Độc giả VnExpress bàn về quỹ đen

1. Vợ giấu tôi lập quỹ đen

Từ: Hieu
Đã gửi: 28 Tháng Mười Một 2011 2:24 CH

Kính gửi tòa soạn!

Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi 30 tuổi. Chúng tôi lấy nhau được 7 năm, hiện đã có 2 con trai 5 và 3 tuổi. Tôi là nhân viên công ty nhà nước thu nhập khoảng 10 triệu đồng một tháng. Vợ tôi trước đây cũng làm cùng công ty với tôi, sau đó nghỉ làm và kinh doanh buôn bán ở nhà, toàn bộ thu nhập của tôi đưa hết cho vợ, mọi chi tiêu sinh hoạt đều do vợ tôi quản lý.

Gần đây tôi cảm thấy vui vì công việc của vợ tôi gặp nhiều thuận lợi, thu nhập cao và tương đối ổn định. Tuy nhiên khi tôi hỏi đến thu nhập và khoản tích lũy thì vợ tôi không cho biết. Gần đây tôi còn phát hiện vợ giấu tôi một khoản tiền tương đối lớn bằng cách gửi ngân hàng, và cho vay kiểu tín dụng đen. Tôi không biết vợ giấu tôi làm gì, vào mục đích gì.

Từ khi phát hiện, cảm giác của tôi giống như đang bị lừa dối, tôi cảm thấy bị xúc phạm và không còn tin tưởng vợ nữa. Có ai giống như tôi không? Tôi cần một lời khuyên và một cách giải quyết sao cho đẹp nhà đẹp cửa. Thành thật mong muốn sự góp ý của các bạn.

2. Chồng tiêu xài hoang phí khiến em phải lập quỹ đen

Từ: Dung Ngo
Đã gửi: 15 Tháng Mười Hai 2011 10:51 SA

Gửi anh Hiếu!

Em sẽ viết hoàn cảnh của gia đình em để phần nào đó giúp được anh trong việc giải quyết vấn đề tài chính trong gia đình. Em năm nay 23 tuổi, chồng em 26 tuổi, tính về tuổi tác thì vợ chồng em thua anh chị rất nhiều. Vợ chồng em mới cưới nhau được gần một năm thôi nhưng em đã quản lý tài chính của 2 đứa cách đây hơn 3 năm rồi và mọi chuyện rất suôn sẻ.

Hồi còn là sinh viên chúng em yêu nhau nhưng 2 đứa đều phải tự lập, tức là tự kiếm tiền ăn học. Anh, bây giờ là chồng thực sự tin tưởng ở em. Hàng tháng hai đứa đi dậy thêm và cùng nhau mở trung tâm gia sư, tất cả tiền lương và thu nhập đều quy về một mối là em nắm giữ. Tất cả mọi khoản chi tiêu của em và cả anh nữa đều công khai và không có gì nghi ngờ. Thỉnh thoảng muốn gửi về cho bố mẹ hai bên hoặc cho em út chi tiêu vặt, hai đứa cũng đều hỏi ý kiến của nhau và đi đến quyết định là có thể cho bao nhiêu.

Em cứ quản lý tiền như vậy trong khoảng một năm thì em nhận thấy anh kiếm được nhiều tiền nhưng là người cũng tiêu rất hoang phí, không hề xót tiền, thì em bắt đầu có ý nghĩ lập quỹ đen. Mục đích của em lập quỹ đen là để lo những việc sâu xa hơn nữa, ví dụ sẽ tích góp tiền để mua xe máy khi 2 đứa sau này ra trường và đi làm, không phải để bố mẹ bận tâm gì hết. Em cứ tích góp quỹ đen như vậy cho đến khi em và anh ra trường.

Lúc này cần phải mua 2 xe máy cho 2 đứa, anh bàn tính với em là “Mình có được 12 triệu, bây giờ em và anh cần vay mượn thêm gia đình nữa để mua xe đi làm”. Em cười và nói với anh là “Không phải vay mượn ai hết, em có đủ tiền mua được 2 xe cho chúng mình đi làm”. Anh mới giật mình: “Tại sao em có nhiều tiền như vậy?”

Em giải thích “Nếu như mỗi lần anh và em đi ăn ốc, em không nói là hết tiền rồi và chỉ cho anh ăn đúng một đĩa ốc thôi, ăn thêm càng ghẹ hay sò huyết nữa thì chắc không có tiền mà mua xe đâu. Mỗi lần đi chơi em không chịu khó mang nước lọc ở nhà đi thì chắc anh lại bỏ tiền túi ra mua nước ngọt rồi và cũng không có tiền mà cất nữa”. Nói đến đây anh mới cười và cảm ơn em vì đã lập quỹ đen phục vụ vào việc hữu ích như vậy.

Em nói thêm: “Chính vì vậy mà từ nay trở đi, nếu anh có phát hiện em lập quỹ đen thì cũng đừng có trách em mà nói em lừa dối anh, tất cả em làm là vì anh tiêu hoang phí quá và em phải để một khoản dự phòng cho 2 đứa”. Ra trường 2 đứa đi làm anh cũng là người kiếm được ra tiền nhưng cũng chỉ biết tiêu không biết tiết kiệm, em lại tiếp tục lập quỹ đen. Hàng tháng anh vẫn đưa hết tiền lương chính cho em cất giữ để em lo, một năm nữa 2 đứa sẽ cưới.

Anh vẫn có được tiền làm ngoài và mỗi lần được bao nhiêu anh đều nói hết và đưa em cất giữ, đồng nghĩa với việc anh muốn cà phê hay nhậu với bạn bè thì em rất thoải mái trong chuyện này. Tiền lương của em là để chi tiêu cho 2 đứa và phụ giúp gia đình, không bao giờ em nói số tiền thực em cất giữ được bao nhiêu. Em chỉ nói số vàng em gửi ở nhà dì anh thôi, còn số tiền em gửi ngân hàng thì không nói với anh bao giờ.

Lúc nào mà 2 đứa tiêu đến khoản tiền lớn, không thể rút vàng gửi ở nhà dì được mà phải kiếm tiền khác thì em rút tiền ở ngân hàng ra và nói là vay của bạn, vậy là anh phải đưa tiền lại cho em vào tháng sau để em trả cho bạn bè chứ. Nhiều lúc anh vẫn gạ gẫm hỏi em là em có quỹ đen không và có thì được bao nhiêu, em nói nửa đùa nửa thật là không có và nếu có thì anh cũng đừng quan tâm vì em cất cho anh và cho con cái sau này thôi.

Đến bây giờ chúng em đã cưới nhau, chuyện tài chính rất công khai, ngoại trừ em phải lập quỹ đen vì chồng em tiêu hoang phí quá. Nhiều lúc anh đưa tiền cho em và chọc em là “anh đưa em cất thêm để em cho vào quỹ đen của em nhé!”.

Em viết về hoàn cảnh gia đình em để anh biết được là chắc chắn phải có một lý do nào đó thì vợ anh mới lập quỹ đen và khi 2 người thực sự tin tưởng vào nhau thì việc lập quỹ đen cũng là việc tốt, không có gì phải lên án hoặc cho là người đó lừa dối mình đâu anh ạ.

Chào anh, chúc anh và gia đình có một cuộc sống hạnh phúc.

3. Gia đình anh Hiếu có lỗ hổng lớn khi vợ lập quỹ riêng

Từ: Nguyễn Hồng Quân
Đã gửi: 16 Tháng Mười Hai 2011 11:50 SA

Trong cuộc sống vợ chồng, sinh hoạt hằng ngày thường xảy ra nhiều quan điểm bất đồng. Nói đến tiền là vấn đề rất tế nhị, bên cạnh đó tiền là vấn đề quang trọng nhất quyết định phần lớn hạnh phúc gia đình. Đã là vợ chồng với nhau thì phải thành thật trong mọi chuyện, nhất là chuyện tiền bạc. Lương bổng, chi tiêu trong gia đình phải rành mạch, không giấu diếm dù chỉ một đồng, ý tôi ở đây là vợ chồng phải tuyệt đối thành thật.

Tôi cũng có vợ, lương tôi làm bao nhiêu thì hàng tháng đều đưa cho vợ hết và hai vợ chồng tôi chi tiêu hàng ngày đều ghi vào quyển sổ chi tiết thu chi từ việc nhỏ đến việc lớn và cuối tháng tổng kết lại. Như trường hợp của anh Hiếu thì vợ anh lập quỹ đen mà anh không biết, thì cho dù ở phương diện nào vợ anh cũng sai và lừa dối anh. Đã là vợ chồng thì phải thành thật với nhau, như vậy mới sống đời ở kiếp với nhau được. Tôi hiểu được cảm giác của anh khi mà vợ lừa dối mình trong chuyện tiền bạc trong khi chính anh đã rất thành thật.

Tôi xin tâm sự về gia đình tôi một chút, có một chuyện tôi rất buồn và đau lòng khi tôi làm lương ít hơn vợ tôi cho nên vợ đã có ý nghĩ xem thường tôi. Sau khi cưới được vài tháng, tôi được một lời đề nghị của vợ tôi là tiền ai làm nấy xài, để vợ tôi còn đem tiền về lo cho cha mẹ ruột. Tôi buồn lắm các bạn ạ, phận làm con thì cha mẹ nào mà mình không thương, không muốn báo hiếu. Khác với vợ anh thì vợ tôi không giấu nhưng vợ tôi nói vậy tôi có cảm giác như chúng tôi không còn đúng nghĩa là vợ chồng với nhau “góp gạo thổi cơm chung” vui thì cùng vui, khổ thì cùng khổ.

Trở lại vấn đề của anh thì gia đình anh đã có một lỗ hổng rồi đó và lỗ hổng đó từ từ lớn dần. Gia đình anh có nguy cơ tan vỡ, anh nên cùng vợ ngồi lại nói chuyện về việc vợ anh lập quỹ đen mà giấu anh. Tại sao vợ chồng không thành thật với nhau, em lập quỹ riêng là vào mục đích gì, phải giải thích rõ ràng rành mạch và công khai khoản đen đó với anh.

Anh cứng rắn khi nói chuyện với vợ anh về vấn đề này để được sáng tỏ, để anh còn yên tâm làm việc, để chăm lo cho gia đình. Tôi có vài lời với anh như thế này, nếu vợ anh giấu được anh trong vấn đề tiền bạc thì sẽ còn giấu anh nhiều chuyện khác nữa. Cuối cùng tôi chỉ muốn có một lời khuyên cho những cặp vợ chồng đã xác định sống đời với nhau thì nên tuyệt đối thành thật với nhau vì trên đời này không có gì có thể giấu diếm mãi mãi được, khi mà sự việc vỡ lở thì đau lòng lắm.

Vài lời chia sẻ cùng anh.

4. Phụ nữ đã lập gia đình đều có quỹ đen

Từ: Huong
Đã gửi: 15 Tháng Mười Hai 2011 4:29 SA

Tôi là phụ nữ đã có chồng và 2 con. Tôi có mối quan hệ rộng do đặc thù công việc là tiếp viên hàng không và hiện tại là nhà báo nên tôi có thể nói về ''quỹ đen'' thế này. Là phụ nữ có gia đình, dù bạn là người kiếm ra tiền nhiều hay ít đều lập quỹ đen. Nếu chồng làm ra tiền thì người vợ càng lập quỹ đen và mỗi người lập quỹ đen đều có mục đích riêng. Có người lo xa cho con cái, lo cho công việc bấp bênh, lo công việc của chồng phá sản hoặc bị đuổi việc hay ly hôn. Tóm lại là đề phòng bất trắc tình huống xấu xảy ra trong cuộc sống, trong công ăn việc làm hoặc bỏ nhau.

Bản thân tôi làm ra tiền, chồng cũng làm ra tiền và chúng tôi cùng chi tiêu, thậm chí tôi thích chi tiêu thế nào chồng tôi cũng không cấm. Nhưng tôi có một quỹ đen riêng, không phải vì sợ chồng thất nghiệp hay chồng bỏ hay tôi mất việc. Tôi là phụ nữ và việc có quỹ đen khi có gia đình là chuyện hết sức bình thường.

Thử hỏi các bạn nữ từ trẻ đến già có ai không lập quỹ đen? Mỗi người lập quỹ đen đều có lý lẽ riêng, cũng có thể là mục đích tốt, cũng có thể là mục đích xấu. Nhưng tóm lại là phụ nữ có gia đình thì tôi khẳng định ai cũng có quỹ đen dù ít hay nhiều. Thế nên các đức ông chồng đừng giật mình vì vấn đề này bởi chính các mẹ sinh ra các anh cũng phải lập quỹ đen đấy. Cũng đừng tưởng bỗng dưng vợ đi vay được tiền mang về cho các đức ông chồng, tiền từ quỹ đen các chị các em các mẹ rút ra, nhưng phải nói dối để các anh có trách nhiệm ''trả''.

5. Nhiều người ân hận vì đã không lập quỹ đen

Từ: Ve Sau
Đã gửi: 17 Tháng Mười Hai 2011 6:26 SA

Qua bài tâm sự của bạn Hiếu, mình cũng có câu chuyện đã chứng kiến, gửi đến các ông chồng bà vợ, qua đó hy vọng mọi người rút được một chút kinh nghiệm nào đó cho bản thân. Lúc mới lấy chồng, tôi cứ nghĩ vợ chồng hòa thuận thì lập quỹ đen chỉ mất công làm tổn thương nhau, nhưng từ lúc tôi gặp 2 trường hợp thì tôi đã suy nghĩ lại.

Trường hợp thứ nhất: Chị ấy có tư tưởng chỉ cần vợ chồng yêu thương nhau thì những việc dự phòng ấy là không cần thiết, chị coi việc chồng phát tiền đi chợ là chuyện bình thường. Rồi chồng chị làm ăn thua lỗ, việc cơm nước chợ búa cho gia đình cũng bắt đầu có vấn đề, vì chị không có tiền dự phòng, anh thì bắt đầu cáu bẳn, coi chị như người vô dụng, chị muốn giúp chồng nhưng không có cách, đành chấp nhận tối ngày cúi đầu nghe anh mắng chửi. Rồi bố chị bị tai nạn, chị muốn gửi một chút để lo thuốc men cho bố nhưng không thể kiếm đâu ra, lại càng không dám nói với anh, chị bắt đầu ân hận vì lúc có điều kiện thì đã không lập quỹ đen.

Trường hợp thứ 2: Chị vừa lớn lên thì về làm vợ anh, anh thì vừa già, vừa xấu, lại nghèo kiết xác, đến cái nhẫn cưới cũng phải mượn để làm oai, cưới xong thì lột trả họ, nhưng bù lại thì anh rất thông minh, vì thế anh nói gì chị cũng bảo đúng, việc nào anh làm chị cũng bảo không sai. Chị tin anh từ a đến z, đến cả cái giấy kết hôn anh bảo không cần thì chị cũng bảo không cần. Sống với nhau 20 năm, chị sinh cho anh một trai 2 gái, bao nhiêu năm vất vả kiếm tiền, giờ kinh tế của anh chị đã rất vững, có thể gọi là gia đình đại gia thì anh bắt đầu trở tính.

Anh chịu khó đi đây đó, giao tiếp đủ mọi thành phần, rồi anh có những chuyện ong bướm bên ngoài. Nếu chuyện chỉ có thế thì không có gì để nói, nhưng chị giận là vì với chị, với con cái, với bà con họ hàng thì anh cực kỳ chi li tính toán, nhưng với mấy kẻ kia thì anh coi tiền như lá mít.

Sau những cuộc chơi đó anh quay về lại tìm cách "vặt" từ người nhà, họ hàng, vì có tài nên anh thừa có trăm phương ngàn kế để vặt mọi người, khuyên không được chị dọa ly hôn, nhưng làm gì có kết hôn mà ly hôn, thì anh đánh bài ngửa luôn, muốn làm vợ anh thì chấp nhận anh 5 thê 7 thiếp, không thì lúc về làm vợ anh thế nào thì ra đi như thế.

Ý anh là chị lấy anh 2 bàn tay trắng thì nếu ra đi cũng phải 2 tay trắng, tài sản của anh chị toàn mẹ anh đứng tên, chị có đứng một cái nhà thì anh đã cắm ngân hàng lấy vốn làm ăn. Vì không trả tiền nên ngân hàng thu nhà, đồng thời vẫn buộc chủ nhà là chị phải trả thêm một khoản nợ lãi dự tính gần bằng 2/3 giá trị cái nhà đó nữa. Anh thế, mẹ anh thì cũng: “model đại gia bây giờ là phải 3 vợ trở lên, chịu được thì ở, không chịu được thì đi”.

Rồi từ ngày đó ngồi với bạn bè chỗ nào anh cũng kể: nào là chị ghen tuông bệnh hoạn, nào là chị theo trai bỏ bê gia đình, nào là chị trộm tiền anh mua nhà riêng 2,3 cái, với vài mảnh đất. Thực tế thì chị có mua một mảnh ở quê ngoại, một mảnh giá có 2 trăm triệu, vì không đáng mấy tiền nên chị không nói với anh, bây giờ đã lên hơn một tỉ.

Rồi anh công khai lấy vợ khác, lớn hơn con đầu anh 3 tuổi, nhỏ hơn anh 30 tuổi, là gái gọi cao cấp nhưng được cưới xin đàng hoàng, đăng ký đàng hoàng. Chị đau lắm, nhiều người khuyên chị làm đơn kiện, nhưng chị làm gì có tiền để theo kiện. Chị hạ mình năn nỉ anh, năn nỉ mẹ anh xin một chút làm vốn, có lẽ vì 3 đứa con nên cuối cùng anh cũng đồng ý cho chị 1 miếng bằng 1/100 giá trị tài sản của anh. Một tỉ, mà phải gọi là tài sản của anh chị mới phải, vì đó là công sức của anh chị 20 năm nay cơ mà, nhưng anh bảo là của anh thì phải chịu thôi.

Với một cái cửa hàng mà anh biết là nếu không có chị thì cũng vứt, giờ nhờ có mảnh đất đó chị làm được cái nhà ở quê, cũng khá đẹp. Anh tự hào dẫn bạn bè đến để khoe là anh cho chị cái nhà đó, nhưng cũng không quên tố với họ là chị ăn cắp tiền anh. Ai đã làm ăn chung với anh thì hiểu chị, thương cho chị, những người không biết chị thì cứ nghĩ chị bị anh đối xử như vậy là do chị theo trai. Bây giờ thì chị đã hết tin anh rồi, nhưng lúc nào cũng ân hận vì đã không lập quỹ đen.

6. Vợ chồng tôi đều có quỹ đen

Từ: Venus
Đã gửi: 15 Tháng Mười Hai 2011 4:49 CH

Chào anh Hiếu!

Tôi không biết bắt đầu từ đâu, nhưng tôi nghĩ anh Hiếu không nên nghĩ xấu cho vợ anh khi chị lập quỹ đen. Tôi là một phụ nữ mới kết hôn được một năm. Tôi chỉ muốn kể về câu chuyện quỹ đen của mình để qua đó anh có thể nhìn chuyện lập quỹ đen của vợ anh ở một khía cạnh khác.

Cách đây một năm khi mới ra trường, tôi đã lập gia đình luôn. Chồng tôi hơn tôi nhiều tuổi, nên chuyện kinh tế trong gia đình là do chồng tôi lo. Lương của tôi chỉ đủ cho tiền tiêu vặt của tôi chứ không giúp gì được cho kinh tế gia đình. Điều này làm tôi thực sự không tự tin lắm khi nói chuyện kinh tế với chồng. Vì bản thân tôi cũng muốn mình làm ra tiền để giúp đỡ thêm cho chồng chứ không muốn một mình anh ấy phải vất vả lo kinh tế.

Trước khi kết hôn chúng tôi không hề thống nhất về chuyện tài chính gia đình, thậm chí chưa bao giờ tôi hỏi lương của anh. Chỉ sau khi kết hôn, khi tôi hỏi về chuyện kinh tế thì anh nói: "Phụ nữ phải biết cách quản lý kinh tế, vì cuối cùng kinh tế gia đình phụ nữ cũng phải nắm giữ". Khi nghe chồng tôi nói thế tôi cảm thấy rất vui vì mình được chồng tin tưởng.

Nhưng thời gian trôi đi, thực sự tôi không biết cái thời điểm "cuối cùng" mà chồng tôi nói là bao giờ. Tôi nghĩ có thể anh ấy không tin tưởng ở tôi, vì thực sự với một người vợ trẻ như tôi thì khả năng quản lý tài chính chưa được tốt. Thậm chí có một thời gian tôi tiêu xài rất hoang phí, điều này là do tôi tự so sánh với bạn bè tôi. Chồng tôi cũng có ý kiến về vấn đề này, và từ đó tôi đã học được cách tiết kiệm.

Nhưng mọi chuyện thay đổi kể từ khi tôi phát hiện ra chồng tôi có quỹ đen. Thực sự với quan điểm của tôi thì vợ chồng nên thành thật với nhau về mọi chuyện chứ không nên như thế. Tôi phát hiện ra chuyện này rất tình cờ, khi đó cảm giác của tôi thực sự rất sốc, buồn và mất niềm tin ở chồng. Sau đó tôi nghĩ lại và tự an ủi mình là "có thể chồng tôi có quỹ đó để biếu cha mẹ, hoặc chuẩn bị một điều gì đó bất ngờ tốt đẹp mà không tiện nói với tôi".

Tự AQ mình thế, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất buồn. Sau đó, tôi có hỏi chồng tôi là "Dạo này anh tiết kiệm được bao nhiêu rồi ?". Câu trả lời tôi nhận được rất là mập mờ và ý là không tiết kiệm được gì cả vì có nhiều khoản phải lo. Tôi không còn biết nói gì nữa và cũng không nói cho chồng tôi biết là tôi biết về quỹ đen của anh ấy. Một thời gian sau đó, tôi có nói với chồng tôi ý định tiết kiệm của mình để anh ấy hiểu tôi không phải là người tiêu hoang nữa. Nhưng cái tôi nhận lại thì vẫn là những điều không rõ ràng về kinh tế của chồng tôi.

Chồng tôi làm trong ngành xây dựng nên anh nói anh có bao nhiêu tiền thì tôi biết bằng đấy. Và thực sự trong đầu tôi nghĩ vợ chồng tin nhau là chính, tôi cũng chưa bao giờ có ý định quản chặt tiền của chồng cả. Nhưng chồng tôi đã làm cho tôi có cảm giác: Tiền anh ấy làm ra, anh ấy tự biết, và lo cho kinh tế là được rồi; còn những vấn đề khác vợ không cần biết thì hơn. Tôi nghĩ thế thì còn gì là vợ chồng nữa, cảm giác đó cứ đeo bám tôi suốt mấy tháng trời. Và sau đó tôi quyết định, tiền tôi tiết kiệm được tôi cũng không nói cho chồng biết nữa và tôi gọi khoản tiền đó là quỹ đen.

Chính bản thân tôi cũng không biết tôi lập quỹ đen để làm gì nữa. Ý nghĩ ban đầu của tôi chỉ là "Chồng mình không tin tưởng mình thì mình cũng không muốn chia sẻ với chồng nữa", thế thôi. Chứ tôi cũng không phải muốn giữ tiền cho mình. Tôi biết nếu cứ để tình trạng này thì tình cảm vợ chồng ngày càng giảm sút, nhưng tôi không biết giải quyết chuyện này thế nào. Tôi không hề muốn lập quỹ đen chút nào, nhưng chính chồng tôi đã khiến tôi phải thế.

Tôi chỉ muốn nói câu chuyện của mình như thế. Tôi nghĩ anh nên nói chuyện tâm sự với vợ anh, vì chắc chị ấy lập quỹ như thế chỉ vì lo cho gia đình thôi. Chúc anh chị sớm tìm ra giải pháp thích hợp.

7. Khoản tích lũy riêng của vợ không thể gọi là quỹ đen

Từ: Immika
Đã gửi: 15 Tháng Mười Hai 2011 1:31 CH

Đọc bài "Vợ giấu tôi lập quỹ đen" và một số ý kiến đóng góp của các anh chị, tôi cũng muốn chia sẻ thêm về suy nghĩ của mình. Theo tôi, nếu như đó là một khoản tích lũy riêng của vợ, chồng thì không nên gọi đó là "quỹ đen". Trừ khi khoản tích lũy riêng đó được sử dụng với mục đích không tốt như nuôi bồ nhí chẳng hạn thì mới nên gọi là như vậy, còn mỗi người sẽ đều có nhu cầu riêng cho bản thân.

Như gia đình tôi, chồng làm công việc kinh doanh, tôi cũng độc lập kinh tế khi làm trong lĩnh vực ngân hàng, 2 vợ chồng thống nhất mỗi tháng sẽ đóng góp một số tiền tối thiểu nhất định để tiết kiệm và sử dụng khi có mục đích chung, còn lại thì mỗi người sẽ tự quản lý và sử dụng thu nhập của mình. Chúng tôi không can thiệp vào khoản tích lũy riêng của người kia.

Nhưng tôi và anh cũng thường xuyên có sự chia sẻ để có thể hiểu khoản riêng kia được sử dụng vào những khoản chi tiêu cá nhân gì. Tất nhiên, để làm được như vậy, 2 vợ chồng phải có sự tin tưởng lẫn nhau và thường xuyên chia sẻ. Do đó, theo tôi nghĩ, để tránh tình trạng giấu diếm chi tiêu dẫn đến nghi ngờ lẫn nhau và làm rạn nứt tình cảm gia đình, quan trọng 2 vợ chồng phải thay đổi cách sống, biết tin tưởng và chia sẻ với nhau, cùng nhau vì một tương lai chung thì hạnh phúc sẽ đến với tất cả mọi người.

No comments:

Post a Comment